![]() Sau khi học hết phổ thông do tình cảnh gia đình khó khăn nên vợ tôi nghỉ ở nhà. Dù rằng vậy tình ái của tôi với nàng vẫn sâu sắc đến mức sau khi tốt nghiệp tôi tức khắc trở về quê xin cưới nàng và dự định sẽ xin việc ở quê để cùng nàng vun đắp hạnh phúc trên chính mảnh đất chôn rau cắt rốn. Sau ngày cưới, tôi lang thang khắp nơi mà chẳng xin được công việc nào hợp vì ngành học của tôi ở quê người ta chưa cần tới. Lận đận mãi tôi mới xin được một chân làm trái ngành trong một doanh nghiệp nhỏ. Vừa phải làm không đúng chuyên ngành lại lương ba cọc ba đồng chẳng đủ tiền ăn sáng, xăng xe nên tôi bàn với vợ trở lên Hà Nội tìm thời cơ. Vợ tôi không muốn tôi đi nhưng nhìn cảnh tôi suốt ngày nản, buồn bã vì công việc không như ý muốn nên đành chiều theo tôi. Trở lại Hà Nội, tôi được vào làm ngay tại một công ty lớn có tiếng. Công việc cũng coi như là tạm ổn. Tôi cũng mừng nhưng chỉ buồn một nỗi là phải xa vợ. Cả tuần tôi chỉ đợi đến ngày nghỉ để về với vợ. Có khi buổi sáng về buổi tối đã phải đi tôi cũng không ngại. Đặc biệt khi vợ tôi sinh cho tôi thằng cu đầu lòng thì tình của tôi dành cho vợ càng nhiêu hơn gấp bội lần. Đúng là gái một con trông mòn con mắt, vợ tôi đẹp, da dẻ trắng hồng còn hơn cả thời con gái.
Thế nhưng sau khi sinh đứa thứ 2 thì hoàn toàn trái lại, vợ tôi bắt đầu xuống sắc, nhìn cô ấy già đi trông thấy. Bận rộn công việc đồng áng, con cái khiến cho vợ tôi chẳng để tâm đến việc chăm chút bản thân nữa. Mái tóc đen mượt ngày nào nghe đâu đã rất lâu rồi không được cắt tỉa mà trở thành khô cứng và được búi lên nhanh gọn sau gáy. Da mặt cô ấy xuất hiện những vết tàn hương. Vòng eo thon gọn giờ thay vào là những ngấn mỡ thừa quá khổ. Đặc biệt vợ tôi chẳng để tâm đến chuyện quần áo. Có những chiếc áo mốc đen vì mô hôi tôi vẫn thấy cô ấy dùng. Ở nhà thế nào cũng được đành rằng, ra ngoài cũng phải cho đàng hoàng tươm tất, đằng này lần nào đi đâu tôi cũng thấy cô ấy mặc cái bộ giả vest cổ lỗ sĩ may từ ngày cưới đến giờ. Tôi góp ý với cô ấy thì cô ấy bảo có đi đến đâu nhiều đâu may vá làm gì nhiều cho nó tốn kém, để tiền mua sách vở cho con. Thế nên đi đâu ai cũng bảo vợ tôi già hơn tôi đến chục tuổi. Có lần tôi đưa mấy đồng nghiệp ghé về thăm nhà. Trước khi về tôi đã dặn vợ đi mua bộ nào đó mặc cho tiêm tất kẻo người ta cười cho. Về đến nhà vợ tôi đon đả ra chào khách, tôi tròn mắt khi cô ấy mặc một cái quần thun bó sát và cái áo sặc sỡ đủ màu trông quê mùa đến thảm hại, mấy người đồng nghiệp lên công ty cứ châm chọc tôi là có bà vợ xì – tai khiến tôi tức nổ con mắt. Vợ tôi ở quê chỉ luẩn quẩn với mấy sào ruộng và chăm lợn gà nên suốt ngày trong bộ dạng ống cao ống thấp. Có tuần tôi về đúng vào ngày vợ tôi chuẩn bị lấy phân chuồng ra để mai chở ra ruộng. Tôi ngay ngáy cả ngày chỉ chờ đến giờ đi ngủ để làm “chuyện ấy” thế nhưng cô ấy vừa vào tôi đã thoảng ngửi thấy mùi phân lợn. Mặc dầu cô ấy đã tắm rửa kỹ càng nhưng chắc tại do đứng cả buổi trong chuồng lợn nên cái mùi đó ám vào người. Thế là không những tôi chẳng dám làm “chuyện ấy” mặc cả đêm tôi không tài nào ngủ được vì cái mùi đặc biệt trên người vợ. Công việc của tôi tiến triển tốt, không lâu sau tôi được thăng lên chức trưởng phòng. Tôi bảo vợ tôi để ruộng cho người ta, kiếm việc gì đó nhẹ nhõm để làm nhưng vợ tôi bảo quen công việc đó rồi, giờ đi làm việc khác gò bó thời kì. Do môi trường làm việc, tôi trực tính được tham gia những buổi tiệc tùng, thiết đãi và có dịp gặp rất nhiều đối tác nữ và đồng nghiệp xinh đẹp. Tôi thấy ai cũng ăn mặc phong cách, lúc nào cũng phảng phất mùi nước hoa dịu nhẹ, ăn nói thì nhẹ nhõm dễ nghe. Nghĩ đến vợ tôi tôi lại cảm thấy chán nản.
Vợ chồng tôi cũng ít trò chuyện với nhau vì những câu chuyện của tôi và cô ấy càng ngày càng lệch pha nhau. Cô ấy nói chuyện lúa, má, lợn gà thì tôi không quan
Thế rồi tôi gặp Liên trong một hội chợ hàng tiêu dùng. Cũng là người ở quê nhưng Liên được học hành và làm việc tại Hà Nội nên phong thái và cách xử sự khác hẳn. Liên trẻ, đẹp lại suy nghĩ thoáng nên tình cảm của tôi và Liên phát triển rất chóng vánh. Liên nói với tôi rằng cô ấy yêu tôi không quan yếu gì chuyện tôi đã có gia đình hay chưa. Đi bên cạnh Liên tôi cảm giác mình tự tin hẳn so với người vợ hai lúa của mình. Liên cũng rất biết làm mới mình khiến tôi lúc nào cũng có cảm giác mới mẻ và muốn khám phá những điều thú vị nơi cô ấy. Sau đó tôi quyết định dọn đến ở chung với Liên. Cuộc sống ở bên Liên là những chuỗi ngày hạnh phúc ngọt nhất mà lâu nay tôi đã không có được khi ở bên vợ. Liên cũng rất chiều chuộng tôi, luôn hiểu những điều tôi cần. Chúng tôi đã có với nhau một đứa con. Vậy là cứ những ngày trong tuần tôi ở với Liên còn cuối tuần tôi lại về với vợ. Vì có bồ nên tâm cảnh tôi vui vẻ hơn, về nhà tôi lại coi sóc và quan hoài vợ con nhiều hơn khiến vợ tôi ở dưới quê chẳng mảy may nghi gì cả. Nhưng tôi rất yêu Liên Tôi không muốn cô ấy phải chịu thiệt thòi bởi thế tôi ngỏ ý muốn bỏ vợ để cưới Liên nhưng cô ấy bảo không cấp thiết vì thời kì tôi ở bên cô ấy nhiều hơn với vợ thế là đủ. Nếu tôi bỏ vợ sẽ có nhiều lời đàm tiếu không tốt cho sự nghiệp của tôi. Còn gia đình tôi ở quê nữa họ sẽ không ưng ý Liên. Những lời cô ấy nói càng khiến tôi khâm phục Liên hơn. Cô ấy chỉ nghĩ cho tôi, cô ấy ở bên tôi mà không đòi hỏi điều gì cả. Tôi tuồng như đã không còn chút cảm xúc nào nữa với người vợ nông dân của mình nhưng vẫn không nỡ bỏ cô ấy vì chúng tôi đã chung với nhau hai đứa con. Mặt khác hiện tại “nước giếng không phạm nước sông” chẳng ảnh hưởng gì nên tốt nhất tôi nghĩ không nên nói ra để làm tổn thương cô ấy. Nhiều lúc tôi thấy bái phục chính bản thân mình vì vẫn làm tốt vai trò người chồng với cả vợ và bồ trong suốt 4 năm qua. Không biết có ai giống tôi không? POLL_DESCRIPTION POLL_ITEM Xem kết quảClick vào chọn lựa của bạn . Trưng cầu ý kiến POLL_DESCRIPTION Xem kết quả
29468
Gửi từ bạn đọc Trí Thành |
Thứ Ba, 22 tháng 4, 2014
Không muốn bỏ vợ cũng chẳng cùng đọc lại muốn xa 'bồ'
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét