Tất thảy như một mớ bòng bong chưa được tháo gỡ. Trước vong hồn cô ấy. Hùng bị quy buộc đã giết vợ bằng cách dùng búa đập nhiều lần vào đầu vợ khi chị đang ngủ say. Lấy một ít thức ăn còn lại trong bao tử nạn nhân cho chuột ăn thì sau 10 phút.
Chắt lấy nước bắt cô ấy phải uống”. Hùng phải nhờ ai đó đem chiếc búa gây án đến nhà anh trai Hùng cất giấu? Chi tiết này không phù hợp với tâm lý kẻ phạm tội và chưa thấy trong thực tại xét xử.
Nguyễn Văn Hùng bị Tòa sơ thẩm xử phạt tù chung thân về tội giết vợ. Tôi không đi đâu cả.
Thành dạ dày và các phủ tạng đều bị nhiễm độc. Hộp sọ còn nguyên vẹn không bị nứt. Nỗi lo sợ bị phát hiện. Sau đó. Quờ lời khai của bị cáo trước cơ quan điều tra không hợp nhất.
Nhưng tại biên bản khác lập cách hai ngày sau. Ông cùng Hội đồng xét xử sẽ tuyên một bản án đúng người. Biên bản khám nghiệm hiện trường và kết quả thẩm định pháp y còn nhiều mâu thuẫn. Bị cáo kêu oan và đã viết nhiều đơn kháng cáo gửi đến Tòa phúc án Tòa án dân chúng vô thượng.
Thật kinh ngạc. Nhưng thật không ngờ. Trong bao tử nạn nhân chứa nhiều lá ngón. Tôi biết đi đâu khi đã là vợ của anh ấy. Chán nản dẫn đến bị động. Thế cục đã không mỉm cười với tôi. Chị Sen oằn người giãy giụa rồi nằm im.
Không. Ông vội lật tìm biên bản khám nghiệm hiện trường lập ngay sau khi vụ án bị phát hiện.
Ông thở phào. Trong quá trình chung sống. Bản án sơ thẩm tả hành vi của Hùng dùng búa đánh vào đầu vợ. ”. Múc nước dội lên người nạn nhân tạo “hiện trường giả” là vợ nhảy xuống giếng tự sát. Anh ấy vẫn không cùng tôi đi đăng ký thành hôn. Đặt giả định. Từ đó vợ chồng chị nảy sinh mâu thuẫn. Hùng giã lá ngón. Hơn 20 năm kể từ khi ông được chủ toạ Nước bổ nhiệm Thẩm phán Tòa án dân chúng tối cao.
Nhật ký có đoạn viết: “Sao đời tôi khổ mãi thế này. Tôi lấy lá ngón giã nhỏ. Nhưng trong lá đơn này. Tập nhật ký mới được người nhà của chị Sen đem đến Tòa án buổi chiều nay. Đã từng đọc hàng trăm.
Đã rất nhiều đêm ông mất ngủ. Thân nhân người bị hại và các nhân chứng khác để làm rõ hơn tình tiết trong vụ án cùng với những chứng cớ có trong hồ sơ vụ án. Bất chợt ông dừng lại ở lá đơn kháng cáo đã nhầu nát.
Trong biên bản không nói đến vật chứng vụ án là chiếc búa. Đúng luật pháp. Thấy vợ chưa chết hẳn. Một lúc sau thì cô ấy tỉnh lại. Hàng nghìn lá đơn mà bị cáo tự khẳng định “tôi vô tội”. Nếu Hùng bắt vợ nhai lá ngón thì số lượng cũng không thể lớn như vậy. Hai lần lấy chồng mà vẫn không có hạnh phúc. Trước phiên tòa ông sẽ thẩm vấn bị cáo. Thấy Hùng có miêu tả ăn cắp vặt và trai gái nên chị Sen đã nhiều lần can ngăn.
Đã gần 2 giờ sáng. Có xung huyết nhẹ như biên bản thẩm định pháp y kết luận? Có điều gì đó chưa thật rõ trong chi tiết này.
Trong dạ dày của chị Sen chỉ có nước lá ngón chứ chẳng thể có một số lượng lớn bã lá ngón được.
Tích tắc của chiếc đồng hồ báo thức kêu rõ hơn trong đêm khuya vắng. Thực tiễn còn phũ phàng hơn. Tôi lại đánh mất mình một lần nữa. Nhưng về sau đã có lúc Hùng nhận chính tay mình đã giết chết vợ mình.
Nhưng chưa đăng ký thành hôn. Đúng tội. Kết luận: Nạn nhân chết do bị choáng và ngộ độc lá ngón”. Chờ và trao gửi tất những gì còn lại cho anh ấy với hy vọng giản đơn là được hạnh phúc. Có điều gì đó chưa thật ổn. Nét chữ quệch quạc xiêu vẹo: “Tôi viết lá đơn này tha thiết xin quý Tòa hãy minh xét cho tôi. Các mâu thuẫn của vụ án dần được minh bạch khi ông đọc lại trang nhật ký còn nhòe nhoẹt nước mắt của nạn nhân.
Hùng đến cứu đưa vợ vào viện cấp cứu nhưng vợ đã chết. Vậy thì thương tích đã làm cho chị Sen xỉu để lại trên đầu nạn nhân chẳng thể chỉ là vài vết xước nhỏ. Hùng đã đuổi vợ về nhà.
Ông xếp đặt bít tất các chi tiết. Trước luật pháp tôi chẳng là gì với anh ấy cả. Tôi không bao giờ giết vợ.
Bị cáo đưa vợ ra thành giếng. Thẩm phán Nguyễn Trọng Tỵ lật trở lại tập hồ sơ. Trong lời khai của bị cáo trước cơ quan điều tra có đoạn tự thừa nhận: “Sau khi tôi đánh cô ấy bằng búa. Điểm nút của vụ án đã được gỡ.
Sau này tôi được ông kể lại. Đem lại công bằng cho mọi người và cho tầng lớp…. Không kiềm chế được chị đã ăn lá ngón để trầm mình! Nhưng đã gần sáng rồi mà chị vẫn thấy trong người hoàn toàn tỉnh ngủ. Có xung huyết nhẹ. Với trọng trách lớn lao nhân danh Nước cộng hòa tầng lớp chủ nghĩa Việt Nam.
Bi quan. Chị thở dốc và lên cơn co giật. ”. Trước luật pháp. Trên giấy má. Mai sau. Số mệnh thật nghiệt ngã. Như vậy. Khi mang trong mình giọt máu của anh ấy. Các tình tiết trong vụ án đã sáng tỏ.
Không chết được và chị đứng đó đập đầu vào thành giếng… Đến gần sáng thì chất độc từ nắm lá ngón chị ăn cũng đã ngấm. Bị cáo hoàn toàn chối tội. Cô ấy nằm im. Nỗi băn khoăn bị cáo thực thụ có phạm tội hay không cứ lẩn quất. Hàng xóm phát hiện đã cùng Hùng và gia đình đưa chị vào viện cấp cứu nhưng không kịp.
Tình tiết trong vụ án không logic. Lòng căm giận người chồng bạc bẽo thúc đẩy chị kiên tâm một lần nữa. “ Tôi bị oan”. Lại bổ sung thêm một chi tiết “đã tìm thấy tang vật vụ án trong hòm đồ chữa xe đạp của anh trai Hùng. Lòng nhẹ nhàng thanh thản. Ban đầu. Câu hỏi đặt ra. Nếu có chết thì tôi cũng sẽ chết ở đây. Chị đã nhảy xuống nhưng nước giếng rất cạn.
Mỗi lần say rượu anh ấy đã đuổi tôi. Ông thở phào. Ông lấy biên bản khám nghiệm thi thể xem lại: “Đầu nạn nhân bị một đôi vết xước nhỏ. Sự việc thành một chuỗi có can dự một cách logic và mường tưởng: Sau khi hai vợ chồng cãi nhau. Ngay khi gây án xong. Án sơ thẩm đã nêu rõ hành vi của bị cáo như sau: Nguyễn Văn Hùng và vợ là Nguyễn Thị Sen đã cưới nhau được hơn một năm.
Tiếng tích tắc. Lấy nhau đã hai năm. Sau sự vỡ của cuộc hôn nhân đầu. Qua nhiều lần cãi vã. Tôi xin thề là tôi vô tội. Các chứng cớ. # Tối cao phân công làm chủ tọa phiên tòa xét xử vụ án này.
Sau khi xét xử sơ thẩm. Cách nơi gây án 20km”. Thế thì khả năng chị Sen chết vì Hùng dùng búa đánh vào đầu đã được loại trừ… Chỉ còn một khả năng nữa là chị Sen bị đầu độc bằng lá ngón. Chuột chết. Như một ánh sáng lóe lên trong màn đêm. Chắt lấy nước bắt vợ uống. Chị Sen quá khổ cực vì cuộc tơ duyên lần thứ hai không thành nên thất vọng.
Tôi đã hy vọng. Quả thật. Ám ảnh ông suốt từ khi được Chánh Tòa phúc án Tòa án quần chúng.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét