Ông cùng một người nữa đã thay phiên nhau đạp liền gần 200 km hết có 17 tiếng 23 phút
Ông Coupeaud phải rất khó nhọc đi vận động Bộ Công Chánh công nhận sáng chế và cấp phép lưu hành cho chiếc xe này. Có thể bởi khi đi xích lô, người ta có cảm giác thái hoà, nhẹ nhõm.
Nhưng sau khi được xác nhận sáng chế, Cyclo lại không trở thành phương tiện giao thông của Pháp mà đô thị trước tiên được cấp phép lưu hành lại là Pnompenh, Campuchia. Cuộc sống phát triển tất nhiên cũng gấp gáp hơn bởi vậy cũng chẳng có nhiều người còn thời kì mà thung dung đi xích lô, xích lô cốt yếu phục người lớn tuổi và khách du lịch.
Buổi trưa yên ắng khi những con phố cổ chìm vào giấc mơ trưa, đâu đó thỉnh thoảng nghe văng vẳng tiếng leng keng của xích lô chợt thấy bồi hồi lạ. Xích lô có mui nên cũng chẳng phải lo mưa nắng, nếu mưa to thì các bác lái xe đều có chuẩn bị sẵn một tấm bạt để che đậy phía trước.
Hà Nội những năm 80, nhịp sống nhẹ nhàng, đường phố vắng vẻ chứ không ầm ĩ, nườm nượp và xô bồ như hiện nay. Tiền thân của xích lô vốn là xe kéo, vào thời Pháp thuộc, xe kéo được các quan lớn mua để dùng khá nhiều. Ngồi trên xích lô vẫn có thể ngắm phố, vẫn có thể thả hồn nghĩ suy chứ không phải tụ tập vào việc lái xe. Khi ra đến Hà Nội xe được đổi thay tí chút, to và rộng hơn xe nguyên bản, xích lô Hà Nội xuất hiện từ đó.
Người ta cải tiến gắn xe đạp vào phía sau xe kéo và không sử dụng phu kéo nữa, thế là xích lô ra đời. Trong các chương trình du lịch đô thị luôn có phần đi xích lô ngắm phố cổ. Từ đó xe xích lô xuất hiện ở Sài Gòn, sau đó thì ở Hà Nội. Chiếc Cyclo đầu tiên do một người Pháp tên là Coupeaud – vốn là một người rất ham thể thao phát minh ra.
Có khi cũng vẫn chỉ cung đường đó, thường thìa là từ nhà nội về thăm ông bà ngoại, ấy thế thôi nhưng lần nào cũng thấy mới mẻ và hấp dẫn. Này chở người đi sơ tán, chở thương binh đi cấp cứu, chở hàng hóa và đạn dược… Đến thời bình, xích lô trở nên dụng cụ liên lạc thân thuộc của người Hà Nội, đặc biệt các bà, các cô rất thích đi xích lô.
Thời kỳ giang sơn chiến tranh, xích lô là công cụ rất đắc lực phục vụ sản xuất, chiến đấu. Từ Pnompenh, ông Coupeaud đã tổ chức một cuộc hành trình tới Sài Gòn. Từ năm 90 trở về đây, tổ quốc phát triển, Hà Nội ngày một đông người, phường phố trở nên chật hẹp quá tải, xe xích lô vì thế cũng không còn tiện dụng như trước nữa.
Đám trẻ em cứ được bác mẹ hứa cho đi xích lô là sướng rơn, mừng chẳng khác gì được thưởng cái kẹo bông, hay chiếc kẹo kéo.
Cũng vì những năm đó đường phố còn vắng nên ngồi xích lô có thể ngắm hết vẻ đẹp của những mái nhà cổ, những con phố nhỏ, không khí thật trong sạch. Đến nay, nếu ở 36 phường phố sẽ vẫn có thể bắt gặp hình ảnh xích lô khoan thai trên các con phố.
Các quan lớn thời bấy giờ, ngồi trên xe kéo lại có thêm 1 người trẻ chạy bên cạnh phu kéo để xách đồ và phục vụ quan. Nguồn: Bộ Văn hóa, Thể thao và Du lịch. Cứ như vậy bao nhiêu năm qua, trải qua bao thăng trầm , xích lô đã trở nên một nét văn hóa, một hình ảnh chẳng thể thiếu khi nói về Hà Nội.
Sau chiến tranh thế giới lần thứ nhất, xe đạp bắt đầu được nhập vào Việt nam. Thời kì đó, xe kéo như là một biểu tượng của sự giàu sang ở Hà Nội thế nên gia đình no ấm nào cũng sở hữu chí ít 1 chiếc.
Đấy là theo chuyện kể ngoài phố, còn tìm hiểu trong các tài liệu lịch sử thì xích lô có tên là Cyclo, xuất hiện vào năm 1939.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét